Sự vĩ đại chỉ trường tồn khi lòng dạ trong sáng

Thế kỷ XIX - đầu thế kỷ XX có thể coi là mùa đông bǎng giá, đầy mây mù của Tổ quốc ta. Người dân oằn lưng vì sưu cao, thuế nặng, roi vọt. Cả dân tộc, nòi giống, giang sơn, miếu mạo, đền chùa, bàn thờ tiên tổ, mồ mả ông cha đều như bị chế nhạo, khinh thị bởi lũ độc ác vô nhân tính - lũ thực dân và bè lũ tay sai. Nhưng trời đất, xã hội vẫn vần vũ theo quy luật, từ mạch nguồn của dòng chảy vǎn hoá dân tộc mấy ngàn nǎm tích tụ bừng nở một sinh lực mới, một sức mạnh tự thân. Vận nước đã bắt đầu từ ngày Nguyễn Tất Thành - người con ưu tú, dũng cảm của dân tộc rời bến cảng Nhà Rồng đi tìm đường cứu nước.
Theo điện tín số 1258 của Chánh mật thám Sài Gòn gửi Chánh mật thám Huế, phát đi từ Sài Gòn ngày 13-11-1923 thì mùa đông nǎm 1912 Nguyễn Tất Thành đã tới Niu-oóc. Bà J.Stenson, nhà sử học Mỹ, người "quyết tâm đi tìm cho được lai lịch vǎn hoá Hồ Chí Minh" cho biết: Nhiều chính khách đến Niu-oóc chiêm ngưỡng thần Tự do, đều viết cảm tưởng ca ngợi ngôi sao toả sáng trên vòng nguyệt quế là ánh sáng tự do... Duy chỉ có Nguyễn Tất Thành đến xem và ghi: "Ánh sáng trên đầu thần Tự do toả rộng khắp trời xanh, còn dưới chân tượng thần tự do thì người da đen đang bị chà đạp. Bao giờ người da đen được bình đẳng với người da trắng? Bao giờ có sự bình đẳng giữa các dân tộc? Và bao giờ người phụ nữ được bình đẳng với nam giới?".

Mùa xuân 1919 đánh dấu bước quyết định chính trị đầu tiên khi Nguyễn Tất Thành dưới tên Nguyễn Ái Quốc gia nhập Đảng Xã hội Pháp. Điểm xuất phát và động lực duy nhất đưa tới việc Người vào Đảng này "chỉ vì đây là tổ chức duy nhất ở Pháp bênh vực nước tôi, là tổ chức duy nhất theo đuổi lý tưởng cao quý của Đại cách mạng Pháp: Tự do - Bình đẳng - Bác ái".

Giải phóng Tổ quốc, thực hiện tự do, bình đẳng, bác ái cho nhân dân, cho nhân loại, đó là quan điểm nhất quán, xuyên suốt của Nguyễn Ái Quốc về mục đích của một đảng cách mạng chân chính.

Lần đầu tiên ở giữa Thủ đô của "mẫu quốc", một người Việt Nam, trên diễn đàn của Đại hội Đảng Xã hội Pháp đã kịch liệt lên án chủ nghĩa thực dân Pháp xâm lược và đã "nhân danh toàn thể loài người, nhân danh tất cả các đảng viên xã hội, cả phái tả lẫn phái hữu, chúng tôi kêu gọi: Các đồng chí, hãy cứu chúng tôi". 22 giờ ngày 29-12-1920 Nguyễn Ái Quốc đã tiến đến một quyết định lịch sử, bỏ phiếu tán thành gia nhập Quốc tế thứ ba bởi Quốc tế đó ủng hộ phong trào giải phóng dân tộc, bởi nó có Luận cương của V.I.Lênin về vấn đề dân tộc và thuộc địa. Và, chính hành động này đã đưa Nguyễn Ái Quốc vào hàng ngũ những yếu nhân của lịch sử hiện đại ở châu Âu: tham gia sáng lập Đảng Cộng sản Pháp.

Với Việt Nam thì hành động lịch sử đó của Nguyễn Ái Quốc chính là một ánh chớp giữa đêm đông, là tiếng chuông báo hiệu "Hỡi đồng bào bị đoạ đày đau khổ! Đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta!".

Trải qua 10 mùa xuân sống, làm việc trong gian khó, hiểm nguy ở các nước tư bản phát triển nhất để học hỏi và tìm con đường sống cho giống nòi (1911-1920). Phải qua 10 mùa xuân bôn ba nữa, từ quê hương của V.I.Lênin đến quê hương của C.Mác và P.Ăngghen, qua nhiều nước, đến Mùa xuân 1930, Người "đi tìm hình của nước" mới đủ điều kiện từ trời tây trở về  Hương Cảng - Trung Hoa, thay mặt Quốc tế Cộng sản sáng lập Đảng Cộng sản Việt Nam, chấm dứt một thời gian dài phong trào cách mạng trong nước khủng hoảng lãnh đạo vì bị chia rẽ. Tiếp 10 năm nữa, mùa xuân 1940 Người mới  trở về Tổ quốc lãnh đạo Đảng và dân tộc làm cuộc Cách mạng Tháng Tám (1945) thành công, khai sinh thể chế dân chủ cộng hòa Việt Nam. Từ bấy đến nay đã bao nhiêu mùa xuân và thế kỷ XX cũng đã đi vào lịch sử. Cuộc đời đã cho chúng ta những điều kiện để nghĩ suy và hiểu thấu, đã cho ta ngày một thêm "giàu đôi mắt" để thêm sáng mãi một tấm lòng, một niềm tin, rằng: với những quyết sách chiến lược tài tình, những việc làm thông minh, những hành động dũng cảm, ngoan cường, những gương hy sinh lẫm liệt... Đảng Cộng sản Việt Nam đã là một "hình thức tổ chức cao nhất của quần chúng lao động, hiện thân của trí tuệ, danh dự và lương tâm của dân tộc". Đảng đã chinh phục được trái tim, khối óc của hàng chục triệu người. Nhân dân tin theo Đảng. Sự nghiệp, cơ đồ, giang sơn, Tổ quốc ta, danh dự và phẩm giá của người Việt Nam ta được như ngày nay thì, như Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: "Với tất cả tinh thần khiêm tốn của người cách mạng chúng ta vẫn có quyền nói rằng: Đảng ta thật là vĩ đại".

Đồng thời Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ, người thông minh, vĩ đại không phải là người không phạm sai lầm. Không có và không thể có những người không sai lầm. Người nào phạm sai lầm, biết nhanh chóng nhận ra sai lầm, tìm nguyên nhân đúng và đề ra được chủ trương, biện pháp và có quyết tâm hành động để khắc phục sai lầm, người đó mới đích thực là người thông minh.

Đảng Cộng sản Việt Nam, trong suốt 82 nǎm qua tuy đã đạt tới sự vĩ đại cũng chính bằng sự thông minh, chân chính. Đảng đã từng phạm không ít sai lầm trong những chặng đường cách mạng đầy khó khǎn, phức tạp. Nhưng từ sức mạnh tự thân, Đảng đã thông minh, dũng cảm "tự chỉ trích" nhận ra sai lầm, kiên quyết sửa chữa và vượt lên, đi tiếp tới thắng lợi.

Lịch sử  cho thấy:

Khi nào có sự trong sáng về tư tưởng và vững chắc về tổ chức thì Đảng sẽ chống được mọi biểu hiện của tệ bè phái, cá nhân, cục bộ, giáo điều, cơ hội;

Nếu Đảng ta quang minh chính đại, thì nơi nào sai lầm, ai sai lầm sẽ lập tức được sửa chữa, và ngược lại;

Nếu những người lãnh đạo của tổ chức đảng biết tự mình nêu gương và kiên quyết duy trì nguyên tắc sống và giữ gìn phẩm giá của mỗi người cộng sản Việt Nam chân chính là trong sạch, gương mẫu, kiên quyết chống thói nể nang và che giấu;

Nếu trong Đảng thực hành dân chủ rộng rãi, tự phê bình và phê bình nghiêm túc, không hình thức, biết lắng nghe lời chỉ dẫn của nhân dân, biết sống thật thà, trung thực và chung thuỷ, sống có  tình, có nghĩa, lý lẽ phân minh, nghĩa tình đầy đủ, có tình đồng chí thương yêu, cùng nhau hướng về cái tốt, cái đẹp, một lòng một dạ phục vụ nhân dân... thì Đảng trở nên vĩ đại.

Sự vĩ đại của Đảng được quyết định ở việc làm, ở hành động cách mạng của mỗi đảng viên, ở sự hy sinh, chiến đấu dũng cảm, ngoan cường của họ vì lợi ích của xã hội, của nhân dân và dân tộc. Để có những đảng viên như thế Đảng Cộng sản Việt Nam đã kiên trì dũng cảm đấu tranh với chính bản thân mình và hiện nay còn phải có quyết tâm tiếp tục tiến hành chỉnh đốn và đổi mới Đảng, lãnh đạo cải cách tư pháp và cải cách hành chính, trong đó việc cần phải làm ngay là sửa đổi Hiến pháp và cải cách thể chế kinh tế thị trường theo định hướng XHCN và chống tham nhũng - một căn bệnh đang trở thành quốc nạn. Phải đặc biệt chống bệnh xuống cấp về văn hóa, đạo đức trong Đảng để chấn hưng nền văn hóa, đạo đức của nước nhà.

Nhìn lại thái độ đối với sai lầm, khuyết điểm, ta thấy được sức mạnh của Đảng chân chính cách mạng. Xây dựng, đổi mới, chỉnh đốn làm cho Đảng trong sạch, vững mạnh, kết nạp những người ưu tú trong nhân dân vào Đảng, trọng dụng nhân tài; dũng cảm bãi miễn, cách chức, đưa ra khỏi Đảng những kẻ thoái hoá, những tên cơ hội, những bọn quan liêu, lợi dụng chức quyền để mưu vinh thân phì gia,... là thể hiện ý chí, đạo đức, lương tâm, danh dự, lẽ sống của Đảng, là bí quyết để giữ vững uy tín, tiếp tục làm nên sự nghiệp vĩ đại.

Hiếm thấy một lãnh tụ vừa nhân từ, vừa khoan dung đối với mọi người, lại vừa nghiêm khắc phục tùng kỷ luật của Đảng và tôn trọng phép nước như Chủ tịch Hồ Chí Minh. Nhớ lại, trước đây, dù đau xót, Người vẫn dằn lòng ký lệnh tử hình cán bộ cấp cao đã phạm tội tha hoá, tham nhũng. Nhân dân, qua đó, càng tǎng thêm sự tin tưởng vào hành động quang minh chính đại của Đảng, vào sự công minh, công bằng của pháp luật. Cán bộ, đảng viên, công chức đã lấy đó mà rǎn mình để ngày càng xứng đáng là người lãnh đạo, người đầy tớ thật trung thành của nhân dân. Từ bấy đến nay những việc làm ấy của Người vẫn đang là bài học mà nhân dân mong mỏi các nhà chính trị hậu thế phải làm theo.

Chúng ta nghĩ về quá khứ, tự hào và suy ngẫm để hiểu thấu hiện tại, vững bước đi tới tương lai, một tương lai đàng hoàng tốt đẹp "hơn mười ngày nay".

Mùa xuân mới đã về! Thắp nén nhang thơm, lòng thành kính trước bàn thờ tổ tiên, cầu mong được mọi sự an khang, thịnh vượng, ta bỗng như vǎng vẳng lời Bác Hồ:

"Một dân tộc, một đảng và mỗi con người, ngày hôm qua là vĩ đại, có sức hấp dẫn lớn, không nhất định hôm nay và ngày mai vẫn được mọi người yêu mến và ca ngợi, nếu lòng dạ không trong sáng nữa, nếu sa vào chủ nghĩa cá nhân...

Mỗi con người đều có thiện và ác ở trong lòng. Ta phải biết làm cho phần tốt ở trong mỗi con người nảy nở như hoa mùa xuân, và phần xấu bị mất dần đi, đó là thái độ của người cách mạng"

Bác Hồ Chí Minh, chúng con nghe lời Bác như nghe lời Non Nước, như nghe tiếng của lịch sử hào hùng và của một tương lai đang rộng mở. "Đường lên hạnh phúc rộng thênh thênh"!

Theo: Xaydungdang

Tin cùng chuyên mục